Đây là một phần của câu chuyện offline Trị An thật thú vị của anh em Camera Tinh tế.
Chúng tôi dậy vào lúc 4h sáng, khởi hành từ khu du lịch Cao Minh và chụp những tấm ảnh đầu tiên trên bờ hồ Trị An từ khoảng 4h50, có nghĩa là còn rất lâu trước khi mặt trời ló rạng. Chúng tôi phải cảm ơn anh NAG Trần Thanh Sang rất nhiều vì đã rất quyết tâm đưa đoàn tới chính xác địa điểm và đúng giờ - bằng cách đi tiền trạm vào buổi chiều hôm trước để xem xét khu vực và tính toán thời gian hợp lý.
Có hai bức hình tâm đắc tôi muốn chia sẻ cho các bạn quá trình chụp và xử lý hậu kỳ.
Lựa cá:
Lúc đó mới là 5h6' sáng, trời tối tới mức mà ở Khẩu f3.5 ở ISO6400 mà tốc độ chỉ còn 1/13s với ống 35mm, đây là một tốc độ rất nguy hiểm kể cả với rung tay và với những cử động nho nhỏ, nhưng tôi không có lựa chọn nào khác. Tôi có thể mở khẩu tối đa f2.0 nhưng có lẽ DOF sẽ hơi mỏng quá. Đâu phải lúc nào cũng có ánh sáng lý tưởng phải không ;)
Đây là hình gốc từ máy:
Hình gốc nói chung cũng tạm OK, nhưng tôi muốn có một sự nổi bật hơn nữa trong những hành động của những người ngư dân nên đã áp dụng một preset ưa thích của Lightroom là tăng độ tương phản (tonal contrast) ở mức độ trung bình, dĩ nhiên sẽ cần phải crop 1 chút ở trên và dưới, xử lý nhiễu cũng như tăng sáng đôi chút ở những khu vực sẫm thiếu sáng (shadow) và đây là hình sau khi đã hậu kỳ. Tốc độ quá thấp và ISO quá cao làm cho hình bị mất nét nhẹ, nhưng tôi vẫn thích vì đã bắt được "cảm giác thu hoạch" của một chuyến đánh bắt cá trước hừng đông.
Neo thuyền:
Trời không phụ lòng người, mặt trời hôm đó lên rất tròn và đẹp, và mọi người đều trông chờ các hoạt động sinh động nào đó diễn ra để trọn vẹn cho một cảnh bình minh - và may mắn thay, có một ngư phủ đang kéo thuyền về neo đậu ở rất xa. Khoảng cách đó thật lý tưởng cho việc sử dụng ống tele bởi hiệu ứng kéo gần lại giúp mặt trời trở nên lớn hơn. Tôi di chuyển vị trí sao cho bóng mặt trời ở dưới nước luôn trùm lên người đàn ông và như vậy tạo độ tương phản cao nhất. Đây là một trong những tấm tôi ưng ý nhất với tư thế của người này.
Tôi về nhà, cố gắng xử lý theo một số hướng khác nhau để nổi bật bình minh, tuy nhiên không hài lòng lắm, và rồi quyết định chuyển qua đen trắng. Ở tông đơn sắc, bối cảnh dường như tĩnh lặng hơn, không ra bình minh, không ra hoàng hôn mà lại phảng phất một đêm trăng sáng. Thực tế là tôi cũng hoang mang một chút vì thấy cũng OK nhưng khác hẳn với thời điểm chụp ban đầu. Nhưng rồi tôi lại an ủi bản thân: có phải đây là kết quả ưa thích nhất hay không? câu tự trả lời là CÓ, vậy là tôi để đó làm kết quả cuối cùng.
Quảng cáo
Vài hình ảnh giá trị gia tăng