Nói thật chứ em cũng ngán pass lắm rồi,
Giờ làm gì cũng pass
Thẻ ATM mỗi ngân hàng 1 pass,
TK online, mỗi tk 1 pass
Email cũng pass
1 hôm xấu trời nào đó ta đãng trí thì xem như tiêu 😔
Nhưng cá nhân mình nghĩ vẫn cần 1 cái passcode ỏ pass nào đó để khi có chuyện gì ... mình nhờ ng khác đăng nhập vào máy mình được... Chứ mấy pass mà nhận diện bản thân mình mà lỡ đi đâu quên dt or có chuyện gì mình ko có mặt trực tiếp bên dt thì còn nhờ ng khác kt chứ 😔
Tương lai là con người nằm dưới sự quản lý của máy móc, đi đâu, làm j cũng bị nhận diện.
Cứ tưởng tượng một thế giới IoT, ở đâu cũng có camera, cảm biến.
Nhận diện bằng vân tay, mống mắt, vành tai, ADN, bạn không thể che dấu bất kỳ hoạt động nào của mình được.
Một hacker nào đó được trả tiền (bởi vợ bạn chẳng hạn), ngồi 5p là có toàn bộ lịch sử hoạt động, vị trí và hoạt động hiện tại của bạn.
Thời đó sắp đến rồi 😆
Trong nhiều trường hợp, việc bảo mật bằng OTP hay password sẽ tốt hơn nhiều so với sinh trắc học. Ví dụ, 1 người bị cướp bắt giữ nếu mở két hay hệ thống bằng vân tay, cướp nó đè ra quét vân tay thì qua ngay hô hô, ánh mắt hay sinh trắc nói chung là thế; nếu xài password, cắn lưỡi hoặc lì lợm là ăn ngay 😁
Chưa kể, các hệ thống từ xa như remote
..hiện tại đã áp dụg được nhiều đâu.
Thât ra đứng dưới góc độ hiện thực và bảo mật sinh trắc học có vài vấn đề:
1. Cái gì càng dễ giải mã thì càng dễ bẻ khoá ví dụ như: dấu vân tay, đồng tử. Một trong những đặc điểm sinh trắc khó giả và khó giải mã nhất là giọng nói.
2. Cơ chế hoạt động là sẽ cần phải có mẫu thử, và hệ thống dùng mẫu thử đó để giải mã thành một loạt thông tin lưu dưới dạng vector và lưu trữ trong hệ thống. Mỗi khi có yêu cầu xác nhận thì sẽ giải mã thông tin nhập vào và so sánh với dữ liệu vector đã có sẵn, với tỷ lệ trùng bao nhiêu phần trăm thì pass. Nhưng vấn đề đặt ra là làm sao mã hoá và giải mã được dữ liệu mẫu đã lưu xuống?
3. Hiện tại có một số thuật toán và open source để giải mã đặc điểm sinh trắc, nhưng đa phần hoạt động chưa hiệu quả lắm 😃