Mình không bình luận vè cái máy ảnh, mình chỉ thích cái hoài cổ của bài viết. Đọc bài này mình như trở về cái thời còn thò lò nước mũi mà chơi điện tử băng vậy. Lâu lâu cũng ngồi chậm lại mà nghĩ một chút. Thanks.
Ở nhà có 2-3 cái này nhưng vứt long lốc trong nhà mà chẳng xài vì phim đắt mà muốn mua cũng khó. Fujifilm Instax Mini muốn khởi động thì phải kéo ống kính ra thì phải, chụp xong lấy hình phải phẩy phẩy cho nó hiện hình ra 😃
mỗi khoảnh khắc trong cuộc sống đều là duy nhất bởi vậy nên ko phải tiếc khi mất 1 khoảnh khắc làm gì:p đó có phải là thông điệp sâu xa đằng sau câu nói này ko các bác
Thanks tác giả đã biết một bài viết rất chất lượng. Xem ra loại máy ảnh này ngày càng hiếm đi, giống như sách giấy và ebook vậy! Nhưng vẫn chưa chắc là kiểu máy chụp này sẽ đi vào dĩ vãng 😆...mà phụ thuộc vô ông Fujifilm quá, ổng mà có tèo mình loại máy ảnh này cũng lên bờ xuống ruộng mất 😁
Mua về, thích thú, đi chơi mang theo chụp, hết 2 pack film là biết nhiệt liền. Sau đó đem để vô tủ ngắm. Tự nhủ lần sau có chụp hình thì mang máy KTS đi mà chụp, không chơi cái loại "hạ thủ bất quờn, chờ có khoan khoan" này nữa.
Loại máy này giá cũng rẻ, kiểu dáng cũng xì tin, nên nhìn thấy cũng khó cưỡng. Nhưng mua rồi thì mới biết, tất cả những điều thích thú mà chủ thớt nêu ra chỉ tồn tại trong 2 pack film thôi.
Mình vẫn thích rửa ảnh ra lồng khung, hoặc để ví, cùng lắm là mua khung ảnh điện tử... Còn ảnh trong máy tính, điện thoại nhiều khi xem không có cảm giác là đang xem 1 bức ảnh. Nhưng thú chơi này thì thật sự là đắt quá! Và đòi hỏi người dùng phải có kinh nghiệm và chắc tay.