Một trong những vấn đề lớn nhất mà các kỹ sư phải đối mặt trong quá trình chế tạo những tuabin khí lớn và mạnh mẽ nhất thế giới chính là cần phải có bệ thử nghiệm phù hợp (testbed - một hệ thống thử nghiệm nhằm kiểm chứng tính chính xác những tính toán, thiết kế ban đầu). Đó là lí do tại sao tập đoàn năng lượng General Electric (GE) đã đầu tư số tiền lên tới 1 tỷ đô la nhằm phát triển hệ thống bệ thử tuabin khí 500.000 mã lực 9HA Harriet và công ty con của GE là GE Power & Water đã phải chi thêm số tiền 185 triệu đô nhằm hoàn thiện mạng lưới cấp điện để vận hành hệ thống testbed cho nó tại Greenville, Nam Carolina, Hoa Kỳ.9HA Harriet là bệ thử dạng tuabin khí lớp H thế hệ mới nhất do GE phát triển. Khi kết hợp với máy phát điện hơi nước, Harriet có thể tạo ra 600 MW điện năng, đủ để cung cấp cho 600.000 hộ gia đình. Có thể hoạt động bằng nhiều loại khí đốt khác nhau, từ khí đá phiến cho tới gas thiên nhiên hóa lỏng. Tuy nhiên, GE không phải tạo ra Harriet để cung cấp điện, mà dùng nó để sản sinh ra môi trường thử nghiệm tuabin khí. Theo đó, nó có thể quạt ra những luồng không khí nóng với tốc độ tương đương với cơn bão cấp 5 (cấp lớn nhất trong thang bão Saffir-Simpson.)
Để thực hiện được điều này, Harriet được trang bị những lưỡi tuabin hợp kim cao cấp đơn tinh thể với những lớp phủ giúp nó chịu được nhiệt độ lên tới 1.600 độ C. Hơn nữa, nó còn có những cánh quạt biến thiên trong stator vốn được phát triển dành cho động cơ phản lực siêu âm giúp trực tiếp điều chỉnh luồng không khí và một mô đun được thiết kế để có thể thay thế lưỡi một cách độc lập. Ngoài ra, Harriet còn được thiết kế để vận hành tự động với hiệu suất chu trình đạt 61% và đạt mức phát thải nhiên liệu thấp.
GE cho biết dù Harriet là một con quái vật trong thế giới bệ thử, nhưng nó vẫn có một số hạn chế nhất định. Một phần do những bài kiểm tra vẫn còn thiếu những tình huống cực hạn mà tuabin khí có thể đối mặt khiến cho dữ liệu thu thập được cũng phần nào hạn chế. Một vấn đề khác là năng lượng mà Harriet tạo ra có thể gây bất ổn hoặc nguy hại tới cả mạng lưới điện khi thực hiện các thử nghiệm tới hạn. Chính vì vậy, GE quyết định đặt testbed tại Greenville nhằm cách ly nó để đảm bảo độ an toàn. Mặt khác, GEO phải dùng hệ thống giá quay đường sắt lớn nhất Bắc Mỹ để có thể vận chuyển cỗ máy này.
Những lưỡi tuabin trên Harriet và có thể thay thế độc lập
Theo GE, bệ thử Harriet có thể giả lập mọi điều kiện độ cao và nhiệt độ của môi trường từ sa mạc nóng cho đến vùng núi lạnh khắt nghiệt. Eric King, trưởng nhóm phụ trách testbed của GE cho biết: "Chúng tôi đã thực sự thấy những gì mà nó thực hiện tại đây. Trong những thử nghiệm thông thường, chúng tôi đo lường dữ liệu và làm các phép ngoại suy. Nhưng với bệ thử này, chúng tôi đo lường và tận tay kiểm chứng nó."
Những thử nghiệm đầu tiên về Harriet bắt đầu được thực hiện tại Pháp vào tháng 4 năm ngoái và kéo dài 3 tháng sau đó. Trong suốt giai đoạn này, các kỹ sư đã mô phỏng hoạt động thông thường, thử nghiệm, kiểm tra độ ổn định, tính linh hoạt, các vấn đề về nhiên liệu và đôi khi bắt nó phải hoạt động quá tải đề mô phỏng các tình huống cực hạn ngoài thực tế. Tất cả những dữ liệu đều được ghi nhận lại thông qua 5.000 công cụ và cảm biến bố trí trên Harriet và 2000 công cụ khác gắn trên bệ thử. Kết quả cuối cùng là 5 TB dữ liệu được xử lý bởi bộ phần mềm chuyên dụng.
GE cho biết hệ thống bệ thử này sẽ được dùng nhằm hỗ trợ quá trình phát triển, tinh chỉnh các hệ thống tuabin trong tương lai vốn đang được đặt hàng từ nhiều nước như Hoa Kỳ, Châu Âu, Nhật Bản,…