Cụ thể, máy tính điều khiển bay trên Orion sử dụng vi xử lý đơn nhân PowerPC 750X, xung nhịp 900 MHz, bus 166 MHz và bộ nhớ L2 cache 512 KB. Chip 750X được sản xuất bởi công nghệ 130 nm, so với chip A8 của Apple là 20 nm hoặc dòng chip Core M của Intel là 14 nm. Đây là bộ vi xử lý do IBM cho ra mắt hồi năm 2002 và từng được Apple sử dụng cho phần lớn các thiết bị của hãng, bao gồm cả iBook G3 hoặc iMac đời đầu trước khi hãng chuyển sang kiến trúc x86 từ năm 2005. Nếu làm một phép so sánh thì chip 750X có sức mạnh tương đương với chip ARM dùng trên Galaxy SIII của Samsung. Có lẽ bạn sẽ thắc mắc tại sao hệ thống máy tính trên tàu vũ trụ Orion lại sử dụng con chip lạc hậu này?
Vi xử lý PowerPC 750FX
Nếu bạn thường xuyên tìm hiểu các thông tin về công nghệ hàng không vũ trụ thì thông tin trên có thể không làm bạn quá ngạc nhiên. Đối với lĩnh vực này, vấn đề then chốt là độ tin cậy chứ không phải là tốc độ. Việc chạy đua phần cứng có thể đáng được quan tâm trên Trái Đất nhưng đối với các nhà du hành vũ trụ thì đây không phải là vấn đề sống còn. Các kỹ sư của NASA đã đóng gói máy tính chứa chip 750FX với bo mạch dày hơn, đai chống rung và tấm chắn chống bức xạ nhằm phù hợp với điều kiện hoạt động trên Orion. NASA tuyên bố rằng hệ thống có thể chống được mọi phóng xạ trong không gian và nó chỉ mất khoảng 20 để khởi động lại nếu cần.
Trong thời gian khởi động lại 20 giây, 1 hệ thống máy tính thứ 2 sẽ được kích hoạt nhằm đảm bảo con tàu luôn được điều khiển. Và trong tình huống xấu nhất thì vẫn còn hệ thống máy tính thứ 3 đảm nhiệm công việc. Theo ước tính, khả năng bức xạ làm cả 3 hệ thống này không hoạt động chỉ xảy ra với xác suất 1/1.870.000. Một thông tin khác là hệ thống máy tính điều khiển bay của Orion được trang bị tới 2 con chip PowerPC 750FX. Tuy nhiên, chúng không cùng nhau hoạt động để đẩy nhanh tốc độ tính toán mà cùng chạy để soát lỗi cho nhau. Nếu như kết quá tính toán của 2 CPU không khớp nhau, hệ thống sẽ tự dừng và khởi động lại.
Tham khảo Geek